Ngườm Ngao

Kể một chút về Cao Bằng 3N4Đ của mình nhé!
9h30 tối bọn mình bắt taxi ra bến Mỹ Đình rồi bắt xe Thanh Ly đi lên Cao Bằng giá vé xe là 200k/ng, đánh một giấc là sáng hôm sau tới nơi rồi. Mình bị đánh thức bởi cái lạnh Cao Bằng, lạnh giật mình!
Mình cảm thấy là trung tâm thành phố Cao Bằng khá nhỏ nên ở chỗ nào cũng tiện ý. Bọn mình ở Primrose Homestay. Tiếc là không có cái ảnh nào ở Primrose nhưng phải nói là quá tuyệt vời, cảm giác như đang sống trong chính nhà mình, có người lo cho và đợi mình về. À bọn mình cũng thuê xe máy luôn ở đây nhé! Giá là 150k/ xe. Giá chung luôn rồi ý. Đường Cao Bằng rất dễ đi, dễ đi hơn cả đường Hà Nội nên các cậu yên tâm.
Mình đi 3 ngày lịch trình như này nhé:
Ngày 1: Thác bản Giốc, làng đá cổ Khuổi Ky, động Ngườm Ngao
Ngày 2: Hồ Thang Hen và núi thủng Nậm Trá, buổi chiều Pác Pó
Ngày 3 : Nguyên Bình
- Thác Bản Giốc: là thác nước ở đường danh giới quốc giá và là thác nước lớn thứ tư thế giới. Nói chung đi ở Cao Bằng thì danh giới cứ mong manh lắm. Cảm giác đi vớ vẩn một tí là sang bên Trung Quốc mất rồi ( cảm giác thôi nhé ). Bọn mình đi mùa này không nhiều nước lắm nhưng vẫn đẹp. Vì có nắng nữa nên nhìn nước trút xuống cực long lanh. Mình ở dưới chân Thác còn Trung Quốc cứ thế ở bên kia ngậm ngùi ngắm sang. À vé vào 45k/ người. Động Ngườm Ngao cũng thế nhé
- Hồ Thang Hen: xanh ngắt luôn. Bọn mình đi khá vắng chứ hình như còn được chèo thuyền trên hồ ý. Vé vào là 20k/ người.
- Núi thủng Nậm Trá: đây là nơi mình thích nhất ở Cao Bằng. Khá khó tìm vì nó là thung lũng nên nếu không hỏi đường thì rất dễ đi qua. Nhưng thực sự xứng đáng để mò mẫm vào. Giống như kiểu bị lạc vào một thế giới khác. Rộng mênh mông và yên bình. Mình có lỡ hắt hơi ở đây mà tiếng hắt hơi của mình vọng lại to kinh khủng luôn.
- Pác Pó: một nơi quá quen thuộc khi nhắc tới Cao Bằng, 45k/ người đã bao gồm vé vào cổng vé xe điện và bảo hiểm. Đi một vòng quanh Pác Pó chứng kiến những điều về lịch sử, về Bác cảm giác bùi ngùi sao ấy. Nước ở đây còn xanh ngắt luôn.
- Nguyên Bình: bọn mình đi vào hôm Nguyên Bình nắng không to nên khi đi đỉnh Phia Oắc sương mù mịt chẳng thấy gì. Mình chỉ biết mình đã lên cao chứ không nhìn thấy gì nữa, và rét run. Sương đọng đầy tóc, mắt, mi. Hai tuần thì chắc trên này có tuyết rồi. Tầm này khu sinh thái Kolia cũng chưa nở hoa cẩm tú cầu. Khá tiếc. À các cậu có thể rẽ vào vườn thanh long Nguyên Bình để chơi nhé. Thanh long mọng và ngọt cực kì luôn.
Kể về chuyện ăn uống linh tinh một chút. Mình là một đứa không hợp đồ ăn ở đây cho lắm. Cho nên hơi dở hơi là mình lên Cao Bằng và đi ăn gà rán ở nhưng vị ngon cực, ngon hơn ở Hà Nội nhiều ý. Ngoài ra các cậu có thể ăn bánh áp chao nhé chứ Cao Bằng không chỉ có bánh cuốn đâu. Buổi tối ở Cao Bằng khá yên tĩnh. Cậu có thể chọn ngồi uống cafe ở Tộc cafe. Quán khá đẹp và view nhìn ra cầu đèn led nhé!
Mình đi Cao Bằng hai người, hai bạn nữ nên khẳng định với các cậu đường Cao Bằng cực dễ đi. Bọn mình đi hết tầm 1tr5/ người. Ăn uống và tiêu cực thoải mái rồi.
Cao Bằng là một điểm đến đầy mới lạ. Nhưng mình nghĩ là một nơi cực kì nên đến. Là một nơi hết sức yên bình hoang sơ. Bọn mình chẳng bị chèo kéo gì luôn. Người dân rất hiền hoà thật thà. Hi vọng mọi người sẽ thích Cao Bằng như mình khi đặt chân đến!
À nhớ mua hạt dẻ và thanh long về làm quà nhé ^^ xem tiếp
Bản Giốc mùa nào cũng đẹp, chỉ khác ở chỗ là con người ta cảm nhận nó như thế nào vào từng mùa khác nhau.
Đây là chính xác là một review tâm huyết từ một cuộc du lịch tình nguyện đến Bản Giốc.
Đặt chân đến vùng đất hùng vĩ này, tôi mới cảm nhận được thế nào là sự kỳ diệu của thiên nhiên. Thác Bản Giốc qua từng năm tháng vẫn cứ thu hút khách bởi những dòng bọt trắng xóa đồ xuống, nhảy qua từng bậc đá vôi, mỗi thác lại có nhiều ngọn thác lớn nhỏ khác nhau, đua nhau tràn mình xuống. Thứ không khí mát lành, pha chút hơi nước như tràn ngập cả không gian, làm tôi cứ muốn tận hưởng nó mãi vậy.
Di chuyển đến Chùa Phật Tích Trúc Lâm- nơi được mệnh danh là nơi đầu tiên được xây dựng tại biên cương phía Bắc của tổ quốc. Nó cách thác Bản Giốc 500m, được xây dựng theo phong cách kiến trúc của Phật giáo truyền thống Việt Nam. Từ màu nâu ấm của ngôi chùa, lại cả màu xanh tươi của cây cối, tôi như được lạc vào một nơi thần tiên nào đó thanh tịnh, nhưng không hề u trầm, nó thoáng đãng, trong lành, tựa như một món quà kỳ diệu được tạo nên bởi con người và thiên nhiên. Tôi thầm nghĩ, “ một đời không đến đây là cả một đời hối tiếc”.
Động ngườm ngao- Cao Bằng được ví như một sự đẽo gọt tỉ mẩn của tạo hóa. Tôi nghe người dân ở đây kể lại rằng, theo tiếng Tày, “ngườm” là “động”, “ngao” là “hổ”; “Ngườm Ngao” có nghĩa là động hổ. Càng nghe, càng thích thú, càng hiếu kỳ về cái nơi kỳ diệu này. Ngườm Ngao có một vẻ đẹp vô cùng kỳ thú được tạo nên bởi những lớp thạch nhũ lộng lẫy, vàng rực. Những dải nhũ đá muôn màu sắc mọc từ dưới lên, từ trên các vòm đá cao rủ xuống với nhiều hình dáng đẹp phản chiếu ánh sáng lung linh.
Suối Lê-nin đẹp, đầy ăm ắp nước, uốn lượn qua biết bao ghềnh đá. Có những đoạn suối tung bọt trắng xóa, ầm ào, có những đoạn êm như một dải nhung, khe khẽ ru núi rừng.
Ngoài việc ngắm một bức tranh sống ngay trước mắt, còn rất nhiều điều mà khiến tôi chẳng muốn rời xa cái vùng đất này, something like :
Check in tại các cột mốc biên giới
Dạy mấy đứa trẻ Tày học tiếng anh
Bập bẹ học lại vài câu chữ tiếng Tày từ những đứa trẻ
Tìm hiểu vè kiến trúc cổ của làng đá Khuổi Ky
Nghe những câu chuyện thú vị từ những người dân
Tìm hiểu sâu về văn hóa, cung cách sinh hoạt của người Tày
hát vậy mà khi kết hợp với nhau lại trở nên thơm ngon lạ thường, ai mà chưa từng thử qua thì lại là một thiệt thòi lớn của ngày trẻ.
Thử chút men say của người Tày, nó đủ êm, đủ mọi loại hương gạo, hương ngô, khoai, sắn, có khi cả mật mía. Nhấp chút rượu thôi cũng đủ cảm nhận được cái hay, cái đẹp của người Tày, của Bản Giốc.
Lại thử bộ trang phục của người Tày. Họ thường mặc quần áo vải nhuộm bông chàm, áo của nữ thì dài đến bắp chân, ống tay hẹp, 5 khuy. Mặc vào thì lại là chính chuyên cô gái Tày, lại muốn được yêu thêm lần nữa ^^
Xách máy ảnh đi,rồi Xách về vài mảnh ký ức nhé các bạn.
xem tiếp